Những câu nói hay về tuổi 21,22,23
Những năm tháng ở độ tuổi 21, 22, 23; mỗi chúng ta thường đứng trước sự chông chênh của cuộc sống. Và vì trẻ nên dại, thành ra nhiệt huyết của tuổi trẻ đôi khi cũng đưa đẩy tới nhiều vấp ngã.
Bạn đang nhìn lại thời thanh xuân của mình? Bạn đang ở độ tuổi đầy chán nản và sóng gió này? Hay bạn chuẩn bị đối mặt với chúng? Dù là ai hãy cứ cùng đọc và cảm nhận với chúng tôi những câu nói hay nhất về độ tuổi 21, 22, 23 này nhé!
– Tuổi xuân là quãng thời gian để con người nhớ nhung, hoài niệm. Khi bạn ôm nó vào lòng, nó sẽ chẳng đáng một xu, chỉ khi bạn dốc hết nó, quay đầu nhìn lại, tất cả mới có ý nghĩa. Những người đã từng yêu và làm tổn thương chúng ta đều có ý nghĩa với sự tồn tại tuổi xuân của chúng ta.

– Trong kẽ hở của thời gian và hiện thực, tuổi xuân cũng như sắc đẹp, mỏng manh như trang giấy bị gió hong khô.
– Ai cũng có tuổi trẻ và những câu chuyện về tuổi trẻ của riêng mình, trong mỗi câu chuyện ấy đều có những hồi ức đẹp kèm theo cả sự nuối tiếc mãi in dấu lại nơi đáy trái tim.
– 21 tuổi, cô đơn từng ngày, làm bạn với mấy cuốn giáo trình khô khan, vài bộ phim đang sốt xình xịch, và cả mạng xã hội. Ngày nào cũng lủi thủi mọi thứ một mình, cũng có lúc chạnh lòng lắm, vì xung quanh bạn bè ai cũng có một bàn tay siết chặt.

– 21 tuổi ấy, thật khó để nói rằng, mọi thứ có thể bền chặt ở thời điểm này cho đến mai sau, bởi bản thân không đủ chín chắn để bỗng dưng muốn một cái gì đó thật nổi loạn, một cái gì đó thật tùy hứng. Nhưng mà đôi lúc lại đủ trưởng thành để muốn một cái gì đó thật chắc chắn, một cái gì đó dài lâu.
– Tuổi 22, cũng đã biết những gì nên từ bỏ, buông tay, trân trọng hạnh phúc giản dị xung quanh mình, để biết rằng, ta đã trưởng thành và đủ nhận thức về giá trị cuộc sống.
– 22 tuổi, ta sẽ tiếc những ngày xưa cũ, thuở dông dài và giây phút bỏ quên. Đã từng nhận không ít kết quả sai lầm trước những lựa chọn của ngã rẽ trong cuộc sống, nhưng ta chưa bao giờ hối tiếc bởi đó là thời không thể nào quên, một đi không trở lại.

– Có những ngày ta mất hoàn toàn phương hướng, không biết mình nên bắt đầu từ đâu và phải làm những gì? Bản thân thì mơ hồ trước những mớ hỗn độn trong đầu, ta khắc khoải với những suy nghĩ, trăn trở về một tương lai, ta bỗng muốn buông xuôi tất cả mà không cần suy tư lo lắng nữa.
– Tuổi 23, tự mình phải biết bảo vệ lấy chính bản thân mình, sẽ áp lực hơn, sẽ khó khăn hơn, sẽ mệt mỏi hơn rất nhiều, rất nhiều……Rồi tuổi 23 chợt nhận ra, cần phải trưởng thành, cần phải lớn lên. Không thể cứ mãi là một đứa trẻ con được.

– Tuổi 23, ta biết thế nào là áp lực của việc trưởng thành. Ta biết ta không còn bé nhỏ để mãi nhận lấy sự nuôi dưỡng và sự che chở của gia đình, ta ý thức được việc phải tự lập để tự nuôi lấy bản thân, ta cảm thấy mệt mỏi vì phải bôn ba tìm được việc làm ổn định.
– Tuổi 23 này, người ta ví như độ tuổi đẹp nhất của đời người, nhưng sao ta lại nghĩ nó là giai đoạn mơ hồ nhất trong cuộc đời ta, cái tuổi chênh vênh vừa muốn trẻ thơ lại vừa muốn phải trưởng thành!

– Tuổi 22 trông chờ gì cho những năm tháng tuổi trẻ này? Vẫn trông chờ mình luôn phải xinh đẹp và vui vẻ. Vẫn mong mỏi mọi điều tốt đẹp nhất đến với gia đình của mình. Vẫn hy vọng một nửa còn lại của cuộc đời mình luôn yêu thương mình hơn, trân trọng mình hơn. Có thể cùng nhau đi cả một quãng đường dài.
– Tuổi thanh xuân rồi sẽ qua đi, nhưng sức mạnh thì không. Mọi sự cố gắng luyện tập, đều chỉ vì muốn dùng sức mạnh để chiến thắng bản thân. Bởi vì ngoài bản thân mình ra, sẽ không còn đối thủ nào khác nữa.
– Hồi trẻ chúng ta luôn luôn coi nhẹ phần mở đầu, đến khi kết thúc lại đau đớn tê tái. Còn khi đã trưởng thành, chín chắn, chúng ta có thể né tránh sự tổn thương ấu trĩ, nhưng cũng đã để mất đi dũng khí thuở ban đầu.

– Khi ta 21 tuổi, những chuyện ta trải qua đã đủ nhiều để thấy rằng cuộc sống này quá đáng sợ quá khắc nghiệt và không trải thảm hồng cho bất kỳ ai cũng chẳng dành sự ưu tiên cho bất cứ người nào. Để ta nhận ra rằng nếu không tự thương lấy mình sẽ chẳng có ai thương ta cả. Ngoài bố mẹ ra, chẳng có ai thương ta vô điều kiện và không có mục đích. Để rồi dần dà ta bắt đầu học cách yêu lấy mình và biết cách quan tâm đến mọi người khác. Biết điều gì cần nói, điều gì giữ lại. Biết cách phải làm sao dung hòa được mọi thứ. Biết cách điều hòa các mối quan hệ theo ý mình muốn. Biết thích, yêu ghét và giận một cách rõ ràng, rành mạch.

– Tuổi 23
23 thôi có gì lo đâu nhỉ?
Chẳng mộng mơ, chẳng toan tính chi nhiều
Cứ cười tươi mà tận hưởng bao điều
Cuộc sống vui…chỉ bấy nhiêu là đủ!
23 rồi em vẫn còn mê ngủ
Vẩn trẻ con và cứ thích trêu người
Vẫn vô tư, luôn luôn nở nụ cười
Dù vẫn ế…23 thôi mà… còn sớm lắm…!
23 rồi có cần yêu say đắm?
Chắc không đâu, em chỉ thích một mình
Không tương tư hay tưởng bóng nhớ hình
Vì rất sợ trao lầm tình vụn dại!
23 thôi có gì đâu ái ngại?
Chẳng trẻ con nhưng nào phải đã già
Vẫn mắt to, vẫn suối tóc mượt mà
Vẫn má lúm, vẫn môi hồng duyên dáng!
23 rồi cũng tập cà phê đắng
Cũng biết ưu tư và chính chắn hơn rồi
Đừng gọi em cô bé nữa nghe người
Chẳng bé đâu…23 rồi đấy nhé!

Tuổi đẹp nhất của thanh xuân một đi không trở lại, nhưng dẫu tuổi 21, 22, 23 có nhiều sóng gió và vấp ngã đến nuối tiếc thì cũng hãy dành một cái nhìn nhẹ nhàng và trân trọng nhất dành cho quá khứ, các bạn nhé!